Thứ Ba, 7 tháng 5, 2013

MAO-HỒ CHÍ MINH VẬN DỤNG “ THI PHÁP “-TAM QUYỀN PHÂN LẬP, THÀNH TỰU CỦA THẾ CHẾ CỘNG HÒA ĐỂ DUY TRÌ QUYỀN LỰC NHƯ THẾ NÀO ? ( Phần 2 )





Phần 2: CHUYỆN ÔNG HỒ CHÍ MINH VÀ CỤ HUỲNH THÚC KHÁNG HỐI LỘ 20 KG VÀNG CHO LƯ HÁN BỊ ÔNG TRƯỜNG CHINH CỰ LẠI...

Cuộc kháng chiến chống Pháp kết thúc thắng lợi bằng chiến thắng lịch sử Điện Biên phủ là một sự xác nhận, tôn vinh đường lối “Trường kỳ kỳ kháng chiến nhất định thắng lợi…” do ông Trường Chinh là tác giả được thể hiện trong loạt bài "KHÁNG CHIẾN NHẤT ĐỊNH THẮNG LỢI". “Loạt bài viết này tập hợp những bài viết của Trường Chinh đăng trên báo "Sự thật" từ số 70 (4.3.1947) đến số 81 (1.8.1947), do Nhà xuất bản Sự thật xuất bản lần đầu tiên nhân dịp kỉ niệm lần thứ hai ngày Nam Bộ kháng chiến (23.9.1947). "KCNĐTL" vạch rõ: mục đích của cuộc kháng chiến là hoàn thành giải phóng dân tộc và phát triển dân chủ mới, vì tự do dân chủ, vì hoà bình thế giới; kháng chiến là một cuộc chiến tranh cách mạng có tính chất dân tộc độc lập và dân chủ tự do; nhiệm vụ của cuộc kháng chiến là đánh đuổi thực dân Pháp xâm lược để giành độc lập và thống nhất thật sự, từng bước thực hiện chính sách cải cách dân chủ, đem lại ruộng đất cho nông dân; tiến hành chiến tranh nhân dân, toàn dân, toàn diện (quân sự, chính trị, kinh tế, văn hoá); thực hiện phương châm kháng chiến lâu dài trải qua ba giai đoạn và dựa vào sức mình là chính; phương châm tác chiến là tích cực tiến công, giải quyết mau từng trận; sử dụng du kích chiến và vận động chiến; kết hợp tác chiến và địch vận; phát động phong trào dân quân, động viên toàn dân đánh giặc. Tác phẩm đã giải thích và phát triển đường lối kháng chiến của Đảng góp phần chỉ đạo toàn Đảng, toàn dân Việt Nam kiên quyết kháng chiến theo một đường lối thống nhất nhằm đưa cuộc kháng chiến đến thắng lợi hoàn toàn…( 1 )
Khi viết loạt bài này Trường Chinh với danh nghĩa Hội trưởng Hội nghiên cứu chủ nghĩa Mác ở Đông Dương, Đảng Cộng sản Việt Nam lúc này đã rút vào hoạt động bí mật…Đến năm 1953, khi cuộc kháng chiến chống Pháp chuyển qua giai đoạn tổng phản công, Đảng Cộng sản Việt Nam chính thức hoạt động công khai và lấy tên là Đảng Lao động Việt Nam, ông Hồ Chí Minh được bầu là Chủ tịch, ông Trường Chinh được bầu là Tổng Bí thư...Với thắng lợi của cuộc kháng chiến chống Pháp, vai trò và ảnh hưởng của ông Trường Chinh rất lớn bởi ngoài việc ông đã đề xuất ra một đường lối đúng và điều quan trọng hơn: những đảng viên trung kiên đã tổ chức nên cuộc khởi nghĩa dành chính quyền năm 1945, giữ các cương vị quan trọng lãnh đạo cuộc khánh chiến toàn dân, toàn diện đều là những đảng viên trong tổ chức Đảng do Trường Chinh đứng đầu; nói theo ngôn ngữ bình dân đều là quân và lính, chịu ảnh hưởng và uy tín của ông Trường Chinh…


Phần 1: MAO-HỒ CHÍ MINH VẬN DỤNG “ THI PHÁP “-TAM QUYỀN PHÂN LẬP...
Trên danh nghĩa ông Hồ Chí Minh là Chủ tịch Đảng, Chủ tịch nước nhưng những vị trí then chốt trong bộ máy đều là người của ông Trường Chinh; Do vậy, trên danh nghĩa ông Hồ Chí Minh là lãnh tụ tối cao nhưng thực chất quyền bính, quyền lực theo nguyên tắc đảng thì ông Trường Chinh mới là ngươi nắm quyền chi phối tổ chức Đảng…Không phải ngẫu nhiên mà năm 1946, khi lên máy bay bay sang Pháp để thương lượng, ký hiệp định sơ bộ để tìm cách đuổi quân Tưởng Giới Thạch ra khỏi miền bắc, ông Hồ Chí Minh bước lên cầu thang và gạt nước mắt tuyên bố: Đồng bào hãy tin tưởng, Hồ Chí Minh không phải là kẻ bán nước…Sở dĩ Hồ Chí Minh phải tuyên bố công khai trước báo giới là do Trường Chinh đã viết một bài trên báo Sự thật ám chỉ Hồ Chí Minh có những hành động mờ ám trong quan hệ với Pháp…

Khi tham gia đoàn đại biểu Chính phủ Việt Nam dân chủ Cộng hòa do Phạm Văn Đồng dẫn đầu để thương lượng với Chính phủ Pháp; ông Hồ Chí Minh tham gia với tư cách là khách mời đặc biệt của Tổng thống Pháp; Cuộc hòa đàm giữa Chính phủ Pháp và Việt Nam dân chủ Cộng hòa đã bất thành, không đạt được những thỏa thuận như ý và 2 bên chỉ thống nhất ký với nhau được Tạm ước 14/9/1946…Với tạm ước này, phía Chính phủ Hồ Chí Minh đồng ý để quân Pháp ra miền bắc thay quân đội Tưởng Giới Thạch giải giáp quân Nhật…
Nhiều ý kiến cho rằng đây là công và tài mưu lược của Hồ Chí Minh vạch ra sách lược hòa để tiến; Thực ra đây là một hiệp ước có một phần sức ép, móc ngoặc của phía đồng minh với Pháp và Trung Hoa dân quốc của Tưởng Giới Thạch…Để đổi cái việc nhường cho quân Pháp ra miền bắc, phía Pháp đã nhường cho Tưởng Giới Thạch quyền khai thác tuyến đường sắt Hà Nội-Côn Minh do Chính phủ Pháp ký với triều Mãn Thanh được đầu tư tuyến đường sắt tốn kém này theo dạng BOT ngày nay…Đây là tuyến đường sắt Pháp bỏ tiền ra xây dựng để chuyên chợ khoáng sản từ vùng Vân Nam ra cảng Hải Phòng và theo thỏa thuận nước Pháp sẽ sử dụng, khai thác tuyến đường sắt trong vòng 100 năm..Tới năm 1946, Pháp khai thác chưa được một nửa thời gian nhưng để đổi cái việc quân Tưởng nhường cho quân Pháp vào miến bắc để đổi lại Pháp bàn giao tuyến đường sắt này trước thời hạn hơn 50 năm cho Trung Hoa dân quốc của Tưởng khai thác…Sau này Tưởng bị đánh đuổi ra khỏi Hoa lục và quyền lợi này đã rơi vào Trung Quốc của ông Mao…Hiện nay nhiều người cho rằng Việt Nam nợ Trung Quốc nhưng thực ra nếu tính đủ khoản lợi tức khai thác tuyến đường sắt này từ 1946 tới năm 2010 thì chưa chắc khoản Trung Quốc giúp Việt Nam đã hơn khoản lợi do tuyến đường này mang lại.
Theo WikiPedia thì:”Tuyến đường sắt Hải Phòng - Vân Nam là tuyến đường sắt kết nối giữa Hải Phòng và thành phố Côn Minh, tỉnh Vân Nam, Trung Quốc. Là tuyến đường sắt khổ hẹp (1,1 m) được xây dựng trong thời kì Pháp thuộc, hoàn thành năm 1910. Tuyến đường sắt dài 855 km, gồm 390 km trên lãnh thổ Việt Nam nối Hải Phòng với Lào Cai, và 465 km trên lãnh thổ Trung Quốc, nối Côn Minh với Hà Khẩu. Thời gian xây dựng tuyến đường sắt này được xây dựng trong vòng 10 năm, từ 1901 đến 1910, qua những vùng núi cao vực sâu hết sức hiểm trở…”
Sau này rất tiếc trong các cuộc mặc cả ngoại giao về nợ nần giữa Việt Nam và Trung Quốc sau này, ít ai nhớ tới xương máu của người Việt Nam đã giúp cho Trung Quốc của ông Mao lấy lại tuyến đường sắt này sớm hơn 60 năm để mà tính sổ với Trung Quốc…
Để đuổi được quân Tưởng ra khỏi Việt Nam, ngoài việc Pháp nhường cho Tưởng tuyến đường sắt Côn Minh-Hà Khẩu; đích thân ông Hồ Chí Minh và cụ Huỳnh Thúc Kháng còn phải mang 20 kg vàng đi hối lộ cho Lư Hán…Một nhân chứng kể rằng: người đứng ra cân số vàng này là ông Phạm Văn Đồng, lúc đó là Bộ trưởng Bộ Tài chính; Khi ông Phạm Văn Đồng mang vàng đến, đích thân ông Hồ và Cụ Huỳnh phải kiểm đếm…Số vàng này là số quyên góp được trong tuần lễ vàng…Khi ông Hồ và Cụ Huỳnh mang vàng đến, Lư Hán lấy lý do bận không tiếp và để cho 2 vị đứng đầu nhà nước Việt Nam phải ngồi đợi tại dịnh thự của Lư Hán ở Cửa Nam gần 2 tiếng đồng hồ…
Cụ Huỳnh ức lắm, dậm chân đến vỡ cả gạch lát nền nói với ông Hồ: Tôi thấy nhục lắm Cụ ạ; Ông Hồ đã phải vỗ về Cụ Huỳnh: Xin cụ hãy thương dân…
Khi mang vàng vào cho Lư Hán, Cụ Hồ quắc mắt với y: Các ngài yêu cầu gạo nhưng gạo chúng tôi không có, dân chúng tôi đang chết đói, bản thân tôi là Chủ tịch mà mỗi tuần còn phải nhịn ăn một bữa…Nghe thấy vậy, Lư Hán tối sầm mặt vì không ngờ 2 ông giá đợi y tới 2 giờ chỉ để nói ra câu đó…Đợi cho thái độ của Lư Hán thay đổi, ông Hồ mới dịu dọng: Gạo chúng tôi không có nhưng chúng tôi có cái này dành cho các ngài: Vàng!
Nghe thấy vàng, Lư Hán sáng mắt ra và sau đó y hảo hảo nhận số vàng 20 kg do ông Hồ Chí Minh và Cụ Huỳnh Thúc Kháng đích thân mang tới hối lộ cho y…Sở dĩ ông Hồ hối lộ cho y vang mà không cấp gạo là để quân Tưởng rút về nước cho nhanh, nếu cấp gạo chúng nó lại chây ra…
Sau vụ hối lộ vàng cho Lư Hán, ông Hồ đã bị ông Trường Chinh cự nự: Tại sao Chủ tịch và Phó Chủ tịch mang vàng của nhân dân đi hối lộ quân Tàu ô mà không cho Đảng biết ? Cụ Huỳnh Thúc Kháng đã quát lại: Các nah chỉ biết một mà không biết hai; Nếu để cho Đảng các anh biết thì thằng chó nào nó dàm nhận vàng hối lộ…Lư Hán mà còn ở lại thì không những số vàng kia không còn mà có khi cả tính mạng của tôi và anh có khi cũng mất nốt…
Sau vụ này nghe nói ông Trường Chinh ghét Cụ Huỳnh lắm và một nguồn tin cho biết Cụ Huỳnh về quê chết là do bị Việt Minh đầu độc ?
Sau vụ này, vụ hối lộ vàng cho Lư Hán năm 1946, cả ông Hồ Chí Minh cũng đã bắt đầu gờm ông Trường Chinh với cái tổ chức đảng…


( Còn nữa...)
Nguồn Phạm Viết Đào Blog .